Hàn Lập
Chào các đạo hữu,
Giữa chốn hồng trần cuồn cuộn, nơi mà người ta mải mê tranh đoạt danh lợi, nhắc đến hai chữ "Tu Tiên", lòng ta lại không khỏi bồi hồi nhớ về một bóng lưng cô độc, một kẻ phàm nhân với làn da ngăm đen và tướng mạo bình thường, đã từng bước đi ngược dòng thiên địa. Kẻ ấy không ai khác chính là Hàn Lập – linh hồn của bộ kỳ thư Phàm Nhân Tu Tiên do Vong Ngữ chấp bút.
Hôm nay, hãy cùng ta châm một tách trà, luận bàn về vị "Hàn Lão Ma" danh chấn tam giới này, để xem vì sao hắn lại trở thành một tượng đài bất diệt trong lòng bao thế hệ độc giả tiên hiệp.
1. Khởi Đầu Phàm Trần: Viên Sỏi Nhỏ Giữa Dòng Chảy Định Mệnh
Hàn Lập không sinh ra với dị tượng đầy trời, cũng chẳng phải con dòng cháu giống của đại năng nào cả. Hắn chỉ là "Nhị Lăng Tử" của một gia đình nông dân nghèo khó tại Thanh Ngưu trấn. Cái xuất thân ấy hèn mọn đến mức tưởng chừng như cả đời hắn sẽ chỉ gắn liền với ruộng đồng, lấy vợ sinh con rồi già đi trong sự quên lãng của tuế nguyệt.
Nhưng, vận mệnh trêu ngươi hay là cơ duyên tiền định, hắn được Tam thúc giới thiệu vào Thất Huyền Môn. Chính tại nơi này, thiếu niên Hàn Lập đã nếm trải bài học đầu đời tàn khốc nhất từ Mặc Đại Phu – người thầy và cũng là kẻ thù đầu tiên. Sự ngây thơ bị xé toạc, thay vào đó là hạt giống của sự cẩn trọng và hoài nghi được gieo sâu vào tâm khảm.
“Tu tiên là nghịch thiên mà đi, nhưng trước khi nghịch thiên, ngươi phải sống sót đã.”
2. Chân Dung Kẻ "Cầu Trường Sinh": Tỉnh Táo Đến Lạnh Lùng
Nếu phải dùng một từ để miêu tả khí chất của Hàn Lập, ta sẽ chọn từ "Tàng" (Giấu).
Hắn không có vẻ ngoài phong lưu tuấn tú khiến nữ nhân điên đảo, da dẻ đen nhẻm, tướng mạo phổ thông, ném vào đám đông là mất hút. Nhưng chính cái vẻ ngoài "vô hại" ấy lại là lớp vỏ bọc hoàn hảo cho một tâm cơ thâm trầm như biển lớn.
Người đời gọi hắn là "Hàn Lão Ma", không phải vì hắn khát máu hiếu sát, mà vì sự tàn nhẫn và quyết đoán khi cần thiết. Hắn không làm anh hùng cứu mỹ nhân nếu điều đó đe dọa đến tính mạng mình. Hắn theo đuổi tôn chỉ "Vô lợi bất khởi tảo" (Không có lợi thì không dậy sớm).
Sát phạt quyết đoán: Kẻ nào cản đường trường sinh, kẻ đó phải chết. Hắn không để lại hậu hoạn, nhổ cỏ phải nhổ tận gốc.
Cẩn thận như cáo: Trước khi bước vào một bí cảnh hay trận chiến, Hàn Lập luôn tính trước mười bước lùi. Biệt danh "Hàn Chạy Chạy" cũng từ đây mà ra. Hắn không thấy nhục khi chạy trốn, bởi hắn hiểu: Chỉ có kẻ sống sót mới là kẻ chiến thắng sau cùng.
Tuy nhiên, ẩn sâu dưới lớp băng lạnh lùng ấy, Hàn Lập vẫn là người trọng tình nghĩa. Hắn không phụ người không phụ mình. Lời hứa với Lệ Phi Vũ ngàn năm vẫn giữ, ân tình với Mặc gia vẫn trả đủ, và đặc biệt là sự chung thủy sắt son dành cho Nam Cung Uyển.
3. Cơ Duyên Nghịch Thiên: Chưởng Thiên Bình và Hành Trình Độc Bộ
Nói về năng lực, nếu không nhắc đến chiếc bình nhỏ màu xanh – Chưởng Thiên Bình, thì quả là thiếu sót lớn. Vật báu có khả năng thúc đẩy linh dược ngàn năm chỉ trong một đêm này chính là chìa khóa vàng giúp một kẻ có "Tứ ngụy linh căn" (tư chất cực tệ) như hắn có thể cắn thuốc như cơm bữa để thăng cấp.
Nhưng hỡi ôi, pháp bảo dù mạnh đến đâu, nếu rơi vào tay kẻ ngu dốt cũng chỉ là vật vô dụng. Cái đáng sợ của Hàn Lập không nằm ở cái bình, mà nằm ở Đạo tâm kiên định và trí tuệ siêu phàm.
Hắn tinh thông đủ loại tạp học: từ Luyện đan, Trận pháp, Chế phù cho đến Khôi lỗi thuật. Hắn tu luyện Thanh Nguyên Kiếm Quyết, Đại Diễn Quyết, Phạm Thánh Chân Ma Công... mỗi một bước đi đều là mồ hôi và máu tươi. Từ Nhân giới chật hẹp, hắn phi thăng lên Linh giới bao la, rồi cuối cùng đặt chân lên Tiên giới hư ảo, mỗi cảnh giới đều là sự lột xác đau đớn và cô độc.
4. Những Bóng Hồng Và Sự Cô Độc Vĩnh Cửu
Trong suốt hành trình vạn năm tu đạo, bên cạnh Hàn Lập xuất hiện không ít hồng nhan tri kỷ: Tử Linh Tiên Tử mị hoặc chúng sinh, Ngân Nguyệt trung thành tận tụy, Nguyên Dao si tình... Nhưng người duy nhất nắm giữ trái tim hắn, khiến hắn cam tâm tình nguyện mạo hiểm tính mạng, chỉ có Nam Cung Uyển.
Mối tình bắt đầu từ sự cố tại Huyết Sắc Cấm Địa, trải qua bao lần hợp tan, sinh ly tử biệt, cuối cùng cũng đơm hoa kết trái. Đó là chút hơi ấm hiếm hoi sưởi ấm trái tim lạnh giá của kẻ tu hành.
Dẫu vậy, hình ảnh đọng lại sâu sắc nhất trong lòng người đọc vẫn là một Hàn Lập cô độc. Cô độc khi bế quan hàng trăm năm, cô độc khi nhìn cố nhân lần lượt hóa thành cát bụi, cô độc trên đỉnh cao Đại Đạo.
“Tiên phàm vĩnh cách. Ngoảnh đầu nhìn lại, cố nhân đã khuất, chỉ còn ta độc bước giữa trời xanh.”
5. Lời Kết: Phàm Nhân Bất Tử
Hàn Lập không phải là mẫu nhân vật chính quang minh lỗi lạc thường thấy. Hắn thực tế đến mức trần trụi, ích kỷ một cách hợp lý. Nhưng chính vì thế, hắn trở nên "Thật".
Hắn đại diện cho khát vọng của mỗi con người chúng ta: Dù xuất phát điểm thấp kém, dù cuộc đời đầy rẫy chông gai và cạm bẫy, nhưng chỉ cần có ý chí kiên cường, sự nỗ lực không ngừng nghỉ và một cái đầu lạnh, ta vẫn có thể nắm giữ vận mệnh của chính mình.
Hàn Lập – Một cái tên, một huyền thoại. Hắn không tu tiên vì cứu độ chúng sinh, hắn tu tiên chỉ vì muốn nắm giữ mạng sống của mình trong tay. Và có lẽ, giữa muôn vàn những vị thần tiên cao cao tại thượng, cái chất "Phàm" đậm đặc trong con người hắn mới là thứ khiến ta say mê đến vậy.